Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014

MƯA MÙA HẠ (Thơ Nguyễn Thị Tuyết)


Tôi bắt gặp cơn mưa mùa hạ

Chợt đổ vội sau vòm cây tán lá
Mưa nặng hạt khiến lòng tôi vỡ òa.

Hè đến
Bạn bè tôi dần xa nhau từ đấy
Lần cuối cùng cầm tay nhau lưu bút
Viết đôi lời chẳng bao giờ ráo mực
Những nghẹn ngào trong một phút giây
Giờ kết lại bao nỗi đong đầy.
Ừ nhỉ!
Giờ mày sẽ đi đến đâu
Tao sẽ... ôi ước mơ tuyệt vời.

Giờ đó
Đứa nghĩ ngợi bần thần
Có biết rằng ngày xa nhau
Đứa ôm ấp một mối tình đầu
Vụng về không dám nói
Chỉ thì thầm khe khẽ gọi tên
Ngu ngơ ánh mắt mênh mông biển lòng.

Hè đến
Bạn bè tôi gần nhau thêm nhiều lắm
Bài vở chưa thi gắng sức nghen mày
Nghẹn ngào tay lại cầm tay
Mà lòng đau nhói. Ừ, tao sẽ...

Và chiều nay trong cơn mưa lặng lẽ
Bạn bè tôi xa tít ở nơi nào
Có nhớ về cơn mưa rào mùa hạ
Năm nao.

Gửi tặng những ai đã từng đi qua tuổi học trò và những ai sắp đi qua những ngày tháng cuối cùng của đời học sinh nhé.

N.T.T




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét