Có lẽ nào ta sắp phải chia xa
Thời sinh viên phút chốc trôi nhanh quá…
Nhớ ngày nào, tôi - chim non bỡ ngỡ
Lạ lẫm thu mình nơi đất khách xa xôi
Đêm nhớ mẹ lệ nhòa cay khóe mắt
Đứa bạn vỗ về... đếm những yêu thương.
Hai chiều buồn - vui, nơi ấy giảng đường
Tháng ngày qua đưa tôi đi tới
Ánh mắt ai nồng nàn xanh vời vợi
Một đóa hương thầm chảy ngược vào tim.
Thời gian cứ trôi đi trong êm ả
Háo hức đón hè, chờ đợi tiếng ve
Đến hôm nay lũ bạn trao lưu bút
Chợt nhận ra rằng: mình sắp phải chia xa.
Mắt gieo mùa nhớ bao tháng ngày qua
Thổn thức nghẹn ngào bao kỷ niệm trong tôi
Chắc có lẽ không bao giờ phai nhạt
Mãi đong đầy theo dấu thời gian trôi.
Nguyễn Thị Trúc Ly (A)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét