Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

Hình như

Bao bài thơ cứ viết rồi lại xóa
Những kỉ niệm chưa kịp gọi thành tên
Bạn bè đâu? Bao gương mặt hồn nhiên
Chút kí ức để thấy lòng lắng lại.

Nụ cười kia bất chợt tắt trên môi
Hình như… ta buồn một chút thôi
Hình như… hình như nước mắt rơi
Cơn gió vô tình vờn trên tóc.

Bâng khuâng một chút… đánh rơi gì?
Tiếng cười để lại sóng cuốn đi
Tan hòa vào biển chớ buồn chi
Thêm chút nữa thôi lòng thanh thản.

Nhẹ nhõm, bình yên, siết chặt tay
Để lại đằng sau cành hoa giấy
Lẻ loi, hiu quạnh góc sân trường
Bước đi… bước đi đừng ngoảnh lại.

Nụ cười hôn nhiên ngày thơ dại
Để lòng ta biết nhớ thương ai
Chào nhé khoảng trời xanh bất tận
Ta về… một chút buồn giăng mây.


                                         Trần Thị Hiền


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét