Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

Duyên nghề




    Biển người một cõi mải mê
Sóng đời xô dạt ta về với nhau
    Chín mươi gương mặt trước sau
Tứ phương bỗng chốc bạn bầu sơ thân.

     Nam thời chiếm lượng thiểu dân
Một phần mười bảy số lần nữ nhi
     Rằng: xinh. Người bảo: kiêu kì
Rằng: xấu. Người bảo cứ thì: nói ngoa.

      Thôi rằng sự thật lớp ta
Ba hai sư phạm: mặn mà, có duyên
     Bắc – Trung - Nam cả ba miền
Hội nơi phố biển, Tây Nguyên cùng về.

     Không phân phố thị, nhà quê
Gặp nhau cũng bởi mộng nghề giáo viên
     Nghiệp văn chương ấy đi liền
Góp tình xây đắp nên miền yêu thương.

       Bốn năm chung một con đường
Ngỡ đường xa ngái. Nhưng đường còn đâu?
      Duyên đời gởi lại trong nhau
Nguyện xin giữ mãi, mãi màu tinh khôi.


                                             Lê Thị Như Hạnh


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét