Thứ Tư, 2 tháng 9, 2015

KHÔNG ĐỀ (Thơ của Đặng Thị Thu Hòa)


Cô ấy hỏi anh về quá khứ ngày xưa
Khi thấy tấm hình từng chụp chung hai đứa
Anh lặng lẽ - nhìn ra ngoài khung cửa
Rồi khẽ thở dài... "Đừng nhắc nữa ngày xưa"
Rồi một chiều mưa cô ấy đến tìm em
Cô ấy muốn xem quá khứ còn hay mất
Em cười thật hiền - giấu che tiếng nấc
Đã mất thật rồi..." Tìm chi nữa ngày xưa"
Thế rồi cô ấy vẫn chưa vội quay đi
cô ấy nghẹn lời..." Vì anh chưa quên được"
Trước ngày đám cưới, đắm chìm trong men đắng
Anh gọi nói rằng..." Chẳng quên được ngày xưa"
Em im lặng - khẽ dõi mắt nhìn mưa
Em quên thật rồi chuyện của ngày xưa ấy
Dẫu những kỉ niệm đong đầy trong kí ức
Dẫu đã một thời tim thổn thức nhói đau
Em nén nỗi đau... khuyên cô ấy trở về
Bởi có thế nào cũng chỉ là quá khứ
Mỗi người nên giữ cho riêng mình hạnh phúc
Kết thúc thật rồi... Chỉ là chuyện ngày xưa"
Cô ấy về rồi - trời vẫn đổ cơn mưa
Em xếp ngày xưa ném ra ngoài cửa sổ
Rồi khẽ vỗ về trái tim mình lần cuối
"Tuổi trẻ đã từng... có những chuyện ngày xưa".


Đặng Thị Thu Hòa


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét