Có một mùa mê mải
Quen cánh diều tuổi thơ
Đi học không mũ nón
Về nhà không đúng giờ...
Có một mùa si dại
Chỉ thương và chỉ yêu
Bầu trời hồng thắp mãi
Còn đâu thấy bóng chiều...
Có một mùa cách trở
Mệt nhoài trong thương nhớ
Em phập phồng lo sợ
Chẳng bao giờ có nhau...
Và rồi bao mùa sau
Tình ta như trút lá
Có hai người xa lạ
Sống chung vì cần nhau.
Thầy Nguyễn Đình Thu
Nguồn : Blog Thầy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét