HIỆP SĨ VÀ MÀN SƯƠNG
Tặng Trần Anh Tú
Chàng kỵ sĩ mộng mơ
Khoác trên mình lớp áo giáp sắt
Xuyên qua màn sương
Chợt tỉnh dậy
Thấy không gian là nắng
Đôi bàn tay này
Đã từng thấy ai
Đã từng làm gì
Bạn bè, anh em
Gia đình, mái ấm
Màu mắt và màu mưa
Thấy một nụ cười
Khẽ lên trong ký ức
Quy Nhơn, sắp qua ngày 16/1/2013
LIỆU EM CÓ HIỂU ?
Tặng một người luôn quan trọng
Chúng ta luôn cách xa
Không gian và ánh mắt
Nhưng liệu em có hiểu
Sao mình chẳng thấy nhau ?
Ở hai đầu đất nước
Nơi vị trí xa xôi
Nhìn thì cũng chẳng thấy
Em mà lại là em ! ! !
Vì mình chẳng yêu nhau
Như hòn than bỏ lửa
Than không thể cháy lên
Lửa cứ mãi bùng cháy
Vì giọt nước mắt rơi
Chảy vào tim lặng lẽ
Quy Nhơn, mới sang ngày 16/1/2013
CHẲNG LẼ KHÔNG…!
Ánh mắt nhìn ánh mắt
Bàn tay chạm bàn tay
Khi ta nhớ tới nhau là một vùng trời ánh nắng
Rồi màn đêm
Cuốn nắng đi cho mây trời nhạt mất
Khi nỗi nhớ nhau không đến từ ánh mắt
Thì nỗi câm lặng khắc một kỷ niệm yêu thương
Quy Nhơn, ngày 04/01/2013
Nguyễn Thanh Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét