Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

Lời của con

            Thương tặng mẹ yêu!

Con đã viết những vần thơ tri ân người thầy dìu dắt con bước qua thời cắp sách
Cho những rung động đầu đời, những ngày mơ mộng nhất
Cho hoa tím, cỏ xanh, biển biếc, mây trời
Đêm nay mưa, con thèm biết bao vòng tay mẹ ấm
Chợt nhận ra… con chưa có vần thơ nào cho riêng mẹ, mẹ ơi!

Đã bao lần con xòe tay đếm hạt mưa rơi
Nghe mưa lạnh thấm vào từng hơi thở
Con đếm những sợi nắng đi lạc ngoài khung cửa
Nhưng con chưa một lần đếm những sợi nắng vô tình cứ lạc hoài trên tóc mẹ, mẹ ơi!


Đã bao lần con khóc, nước mắt vỡ rơi
Khi nhân vật con yêu thương chết giữa chừng trang tiểu thuyết
Khi niềm tin trở nên ngập ngừng giữa những vần thơ con viết
Nhưng có bao giờ con khóc vì những bướng bỉnh dại khờ làm đau mẹ, mẹ ơi?

Có những ngày lòng buồn đến chơi vơi
Trái tim tổn thương bởi những người xa lạ
Những thất bại trong cuộc đời, những lần con vấp ngã…
Tự đứng dậy rồi vẫn thèm lắm một vòng tay.

Đêm mưa rồi, con ru giấc nồng say
Nơi phương xa con mơ về khung trời của mẹ
Con thì thầm cùng lời ru rất khẽ
Muốn nói ngàn lời : CON YÊU MẸ, mẹ ơi… 

                                                     Quy Nhơn, tháng 10/2012


                                               Dã Quỳ
                              (Nguyễn Ngọc Minh Hiếu)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét