Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

Thầy tôi - giọt đắng cho đời...



Đưa tay hứng giọt mưa đông
Hiu hiu con gió vỡ lòng. Ngày xưa…
Tôi về đường vắng ban trưa
Tóc tiên hồng thắm cũng vừa ngát hương.

Tháng mười một nỗi vấn vương
Thầy tôi – giọt đắng dặm trường. Khắc ghi
Tháng năm bao lớp trò đi
Mái đầu bạc trắng – những gì. Thầy tôi.

Khổ qua… đắng thật thầy ơi!
Nhưng sau vị ấy ai người hiểu ra…
Thời gian rồi sẽ trôi qua
Cuối đông ấm lại bên tà ánh dương.


                                           Vi Ánh Ngọc


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét