Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

Thơ: CHÙM THƠ TÌNH CỦA VI ÁNH NGỌC


1. QUÁI !

Long đong
mấy bận bùa yêu
ngoảnh đầu nhìn lại
liêu xiêu một thời.

Đành thôi
cạn chén đầy vơi
đập tan giấc mộng
trắng trời mồ côi.



2. NỢ EM

Nợ em một chiều mưa
anh vô tình đến trễ
trên những lối đi về
mưa giăng đầy ướt sũng.

Anh nợ khoảng mông lung
phút ban đầu không nói
để đêm về bối rối
từng nhịp đập con tim.

Nợ em phút im lìm
ta giận nhau ngày ấy
bên đường ai trông thấy
em vội vã bước đi.

Anh nợ đôi hàng mi
nét yêu kiều diễm lệ
một trái tim đê mê
đêm ngày đang khát cháy…


3. VĂNG VẲNG TÌNH XƯA

     Tình xưa đã hóa phù vân
Câu thơ ngày cũ đôi lần đánh rơi
     Nghĩa tình hụt hẫng à ơi
Thoảng nghe trong tiếng tơ trời… chiêm bao.

     Chiều nay ngóng gió phương nào
Bỗng đâu gợi nhớ xôn xao tiếng lòng
     Bẻ thời gian, hứng gió đông
Nửa ngờ ngợ, nửa nhớ mong lại về.

     Đâu đây văng vẳng lời thề
Tình xưa xa khuất… bóng quê hắt chiều
     À ơi bến vắng cô liêu
Hình như réo rắt cánh diều đứt dây.

-Vi Ánh Ngọc-


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét