Có một mùa rất xa
Anh âm thầm nhớ mãi
Phút ban đầu vụng dại
Trao gửi lời yêu thương.
Rồi bao mùa tỏ tường
Dần trôi theo năm tháng
Đêm qua ngày lại sáng
Ôm cuộc tình ngu ngơ.
Và biết đến bao giờ
Nên thơ - ta dệt mộng?
Đêm lặng giữa thinh không
Nghe cõi lòng buốt lạnh.
Vi Ánh Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét