Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

BIỂN, ANH, EM VÀ NGƯỜI KHÁC (Nguyễn Huy Trường)



Dẹp lại những nỗi lo buồn, dẹp lại cả cái chết đang cận kề trong lòng ngực, dành vài phút để chiêm ngưỡng là những hạnh phúc ngay hôm qua...

Biển - dường như nơi ấy là của riêng anh, nơi thiêng liêng nhất mà anh đặt niềm tinvào để sống. Trước biển anh thấy lòng mình bình yên đến kì lạ. Dường như nơi sâu thẳm tâm hồn anh gắn liền với những con sóng, gắn với tiếng ồn ào của gió, của cát và những người dân nơi này. Biển đem đến cho anh những phút giây bình yên, là nơi anh có thể tựa lưng vào mỗi khi cảm thấy bât an. Chính nơi ấy cho anh được dừng lại để nhìn về những gì mình đã trải qua, nghe những thổn thức từ tận sâu trong trái tim mình. Những "vô ngôn" ấy khiến cho anh cảm thấy mình được đẩy lùi ra khỏi những "ồn ào phố thị. Có lẽ anh thích tiếng của những "cây đàn gió", "tiếng thở đều đặn của sóng" và cả những "nhịp đập của "bờ cát vàng " nơi đây....

Em - Em là gì trong cuộc sống của anh? Em mang đến cho anh những ngọt ngào, mang đến cho anh những hạnh phúc bất ngờ và ngọt ngào. Em không giống những người con gái khác, tôi thích cái tính cách mạnh mẽ của em, thích cả cái cách mà em thường hay nói chuyện với tôi. Ở em có 1 cái gì đó khiến cho tôi cảm thấy bình yên đến lạ thường. Em mạnh mẽ, dù cái cách mạnh mẽ đó chỉ đủ che đậy một tâm hồn yếu đuối. Chẳng hiểu vì sao tôi cứ thích che chở cho em? Tôi thích được khuyên bảo em thế này thế nọ, thích quan tâm và làm cho em vui vẻ mỗi ngày. Tôi gọi em là "heo", đơn giản vì đó là thói quen và tôi cảm thấy dễ chịu khi gọi như vậy. Những dòng tin nhắn vẫn cứ âm ĩ trong tôi những tình yêu mến, những cảm xúc khó diễn tả. Tôi yêu em bởi cái trầm lắng, những nụ cười vui vẻ, và xen vào đó là những lúc "giận hờn".

Biển và em - Chẳng biết tôi yêu biển từ bao giờ, nhưng hẳn là đã rất lâu rồi. Còn em, tình yêu đó đến sau. Tôi chẳng biết em có yêu biển hay không? Mỗi lúc ở biển, cảm giác của em thế nào? Nhưng trong trái tim tôi, em và biển giống nhau. Em yêu chân thành, dịu dàng bên anh và cho anh những bậc thềm trong cuộc sống để anh đủ sức bước tiếp trên đoạn đường phía trước. Em cho anh sự bình yên trong tâm tưởng trước 1 xã hội xô bồ. Tuy vậy, em cũng có lúc làm anh cảm thấy bất an, cảm thấy cáu giận và nhiều mâu thuẫn. Có lẽ do em cứng đầu không nghe anh, có lẽ em muốn thay đổi cho cuộc sống của mình, hay em không có đủ niềm tin vào "người nghệ sĩ" như anh. Anh tựa vào em để tìm những yêu thương, tìm sự đồng điệu của hai trái tim anh. Thế nhưng dường như càng muốn yêu thương thì em lại càng đẩy anh ra xa. Và, về với biển, anh tìm được những thứ vững chắc, anh tìm nơi đó những hoài niệm về hạnh phúc, tìm bờ vai không biết mệt mõi khi anh tựa vào. Biển đủ rộng để giang tay ôm những suy nghĩ của anh vào lòng, biển đủ rộng để anh có thể trút những tâm sự vào đó, biển luôn lắng nghe anh. Ở nơi đây, anh có thể hát những bài hát mà anh thích dù đôi lúc anh không thuộc lời, anh có thể khóc để vơi đi những nỗi buồn lúc anh gặp thất bại trong cuộc sống. Và giờ đây, còn anh với biển chơi vơi....

Biển-Em-Anh và người xa lạ. Anh và em đã có những phút giây thật sự hạnh phúc. Anh và biển đã sống với nhau chừng ấy năm như người tri kỉ. Biển và em là những nhớ nhung, kỉ niệm. Có lẽ anh đa tình quá, đã yêu em lại yêu biển, nên tạo cơ hội cho người ngoài vào cuộc tình ta. "sai lâm lớn nhất của người đàn ông là để kẻ khác có cơ hội làm người yêu mình hạnh phúc", có lẽ như thế phải không em? Nếu một mai không còn nhau nữa, em sẽ về cùng người xa lạ, ở nơi đay chỉ còn biển và anh.

Hãy sống mạnh mẽ lên em nhé. Và nếu em cảm thấy lòng buồn, hãy ra biển để thả hồn vào tiếng sóng, và anh sẽ nghe thấy em...

BV, ngày tháng năm...


Nguyễn Huy Trường
(Tổng hợp Văn K32 A)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét