Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2015

Thơ : DỐC PLEIKU (Nguyễn Lữ Thu Hồng)




Chìm trong phố núi Pleiku
Những con dốc nhỏ còn mù hơi sương
Sớm thưa người bước ra đường
Ngoằn ngoèo trượt dốc như lươn uốn mình.

Càng nhìn lại thấy càng xinh
Ơi con dốc nhỏ ân tình chứa chan
Bên đồi dốc cứ lang thang
Lên xe tôi đạp theo nàng hụt hơi.

Dốc dài nên bỗng chơi vơi
Trời xanh gọi dốc cho phơi nắng cùng
Chiều về trên dốc mông lung
Bằng lăng hai đứa nhặt chung bên đường.

Dốc này trải đến ngàn phương
Đến miền đất mới yêu thương gom về
Gió lộng triền dốc mải mê
Cuốn theo chút vị cà phê đậm đà.

Ven dốc quán xá la cà
Ghé vào tí chút tiếng là dân chơi
Dốc vọt lên tận ngang trời
Cho em theo nữa cho vơi dốc tình.

Hoàng hôn rồi lại bình minh
Dốc Pleiku vẫn thanh bình đấy thôi!

Nguyễn Lữ Thu Hồng
Nguồn : CLB Văn nghệ trẻ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét