Thứ Tư, 1 tháng 10, 2014

KHÔNG ĐỀ (Thơ Vi Ánh Ngọc)


Vô tình chạm mặt. Em ơi!
Lòng anh chết lịm rối bời biết không?

Lạ chưa? Cứ nhớ cứ mong
Cứ mơ cứ tưởng... vỡ lòng tương tư.

Cứ là lạ lạ. Hình như...
Đêm qua có kẻ mắt đừ đỏ ngâu.

Sáng nay anh đến thật mau
Chờ mong phép lạ bắc cầu gặp em.

Ngẩn ngơ ngơ ngẩn... cũ mèm
Em không đến để nỗi niềm riêng anh...

V.A.N


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét