Thứ Tư, 7 tháng 11, 2012

VÔ ĐỀ

                                        Tặng chị Lan Anh

những bông hoa ngột ngạt vì tiếng ồn của đám đông
đã cố nhoài ra phơi mình trên cao nguyên nắng
trật tự không đến từ những đám mây
chỉ có tiếng chim thành khẩn báo cho nàng biếtngày là một cuộc nối tiếp
chứ không phải chỉ là khái niệm thời gian
ám dụ mặt trời ngớ người trước cán rựa
bông hoa bắt đầu trắng

một buổi ban trưa của Ea H'leo
chúng ta không kịp chạy cơn mưa ùa về trong trí nhớ
và tôi phải dỗ dành em đừng khóc
những thân cây già cỗi và cô đơn
nhìn tôi thấu hiểu
bây giờ

đó là tại vì tôi không tìm được bóng mát nào chomình
những quả trám non rụng bầm dập
trước cuộc mặc cả đất đai
những chú gà rừng của tôi bay về miền biên giới
nơi vạt rừng cuối cùng.
bỏ mặc chiếc bẫy của anh bạn Êđê vô duyên giữa rẫy

lần trở về này tôi không tìm gì được nữa
cột số 110 không sơn phết
đứa bạn hoa niên xơi cơm tù
không biết dòng suối làm cuộc phân chia có cạn dòngmà nước cứ ngầu đỏ
vạt nắng đã qua đời
vẫy chào cả hai tay.



Tiểu Mục Đồng
(Lê Văn Đồng)
Lớp Sư phạm Ngữ văn K33